Chích xơ hóa búi trĩ là một trong những phương pháp chữa bệnh trĩ đơn giản nhất, phương pháp này sẽ phụ thuộc vào kinh nghiệm của bác sĩ thực hiện và hiện nay rất hiếm được sử dụng. Bài viết dưới đây sẽ giới thiệu về phương pháp chữa bệnh trĩ đơn giản này.
I. Dụng cụ chích xơ.
– Tại Anh, người ta thường dùng ống tiêm và kim tiêm Gabriel. Nhưng hiện nay, ống và kim tiêm dùng một lần được phổ biến hơn cả.
– Kim tiêm Gabriel chỉ chích sâu được 1 – 2 cm, do vậy mà tránh được tai biến trong quá trình chích xơ búi trĩ, không gây ảnh hưởng đến thành ruột già.
– Ngày nay, vì nguy cơ lây lan của các bệnh viêm gan B Và HIV ngày càng nhiều nên người ta chuộng kim và ống chích dùng 1 lần.
– Goligher (1984) khuyên mỗi lần chích dùng 5ml Phenol 5% pha trong dầu. Ở Mỹ, các tác giả như Hughes (1957) thích dùng 2 ml cho mỗi lần chích trĩ và dùng quinine-ure nồng độ 2,4% với pH=6.
– Cho đến nay vẫn chưa có một nghiên cứu so sánh nào nói về hiệu quả của các chất làm xơ hóa lớp dưới niêm mạc để chữa bệnh trĩ, nhưng Keighey cho rằng, hiệu quả của các loại thuốc là gần bằng nhau.
II. Chuẩn bị bệnh nhân.
– Bác sĩ cho rằng không cần chuẩn bị gì trước khi thực hiện chích xơ hóa búi trĩ, nhưng có một số người khác lại thích cho bệnh nhân đặt tọa dược có tác dụng nhuận trường trước khi chích búi trĩ.
– Keighley cho rằng, trong ống hậu môn có chứa một ít phân vẫn có thể chích trĩ bình thường, nhưng nếu như lượng phân quá nhiều thì không nên.
– Trong lần khám trĩ đầu tiên trong trực tràng ít phân, chúng ta có thể thực hiện chích xơ hóa búi trĩ. Đôi khi, việc làm cho ruột già có nhiều dịch trong ruột sẽ khiến cho quá trình chích xơ hóa khó khăn việc không chuẩn bị gì.
– Khi thực hiện quá trình chích xơ hóa búi trĩ, bệnh nhân có thể nằm nghiêng bên trái, nằm ở tư thế chổng mông hoặc nằm trên một cái bàn đặc biệt.
III. Kỹ thuật chích.
Sau khi đặt ống soi cứng vào hậu môn nòng được rút ra. Niêm mạc ruột sẽ che phủ ống soi: chúng đang ở phần trên kênh hậu môn. Tại đây, niêm mạc sẽ giống như phần niêm mạc đại tràng thông thường.
Nếu bác sĩ rút ống soi hậu môn ra, một phần niêm mạc màu hồng sẽ chuyển sang màu tím thẫm, đây chính là phần cuống trĩ. Bác sĩ sẽ quan sát rõ đường lược để chắc chắn chích vào vị trí của cuống búi trĩ nội.
Bác sĩ sẽ tiến hành cầm sẵn ống chích, tay kia cầm ống nội soi sao cho thấy rõ vị trí cuống trĩ, sau đó chích kim nằm nghiêng vào sâu 1 cm, rồi bơm một lượng nhỏ thuốc và tiến hành quan sát bệnh nhân. Nếu bác sĩ chích đúng vị trí thì bệnh nhân sẽ không chịu đau đớn.
Một số tác giả khác cho rằng, khi bác sĩ chích thuốc đi thẳng vào tĩnh mạch của búi trĩ, bệnh nhân sẽ có cảm giác đau nhói ở bụng trên, hoặc nhói ngực hay trong miệng cảm thấy co vị lạ. Bác sĩ cần phải chú ý đến chi tiết này khi chích trĩ cho bệnh nhân. Nếu bệnh nhân cảm thấy lạ, nghĩa là bác sĩ đã chích sát vào phần rìa hậu môn quá hoặc chích sâu quá. Trong trường hợp, nếu chích gần đường lược quá thì bác sĩ cần rút kim tiêm ra và chích lại ở vị trí cao hơn.
Nếu bệnh nhân thấy lạ có nghĩa là đã chích sát rìa hậu môn quá hay chích sâu quá. Trường hợp chích gần đường lược quá cần rút kim ra và chích lại ở vị trí cao hơn.
Vị trí chích xơ chính xác là phần dưới niêm mạc và bở trên của cuống trĩ. Trong quá trình chích, bơm thấy nặng tay và nhất là niêm mạc trắng ra thì chích nông quá, như vậy sẽ dễ gây viêm loét và chảy máu. Trong trường hợp này phải thực hiện chích lại, Keighley khuyến cáo nên dùng 5 ml thuốc cho mỗi lần chích xơ hóa búi trĩ.
Sau khi trút kim tiêm ra, nếu thấy chảy máu thì bác sĩ nên dùng một cục gạc hoặc gòn và ép trong vài phút. Nếu không cầm được máu thì phải thắt bằng dây thun ở chỗ chảy máu.
IV. Biến chứng của chích xơ hóa búi trĩ.
Nếu bệnh nhân được chích quá nhiều thuốc sẽ làm cho niêm mạc bị loét và gây xuất huyết. Lúc này phải tiến hành khâu cầm máu chỗ bị xuất huyết.
Nếu kim tiêm đi quá sâu, thuốc đổ ra ngoài trực tràng có thể gây đau nhức sốt, tiểu tiện ra máu và gây viêm tiền liệt tuyến. Lúc này cần phải tiêm kháng sinh chích tĩnh mạch.
Sau khi thực hiện chích xơ háo búi trĩ có thể có biến chứng, nhưng chủ yếu là những biến chứng nhẹ, còn những biến chứng trầm trọng thường rất hiếm gặp.
a. Bệnh nhân nhợt nhạt.
– Một đôi khi thấy ở một số bệnh nhân.
b. Chảy máu.
– Nếu chích thẳng vào cuống trĩ sẽ có thể chạm vào nhánh của động mạch trĩ, gây chảy máu nhiều.
– Về chữa bệnh trĩ chỉ cần chích thêm thuốc ở vùng dưới niêm mạc chung quanh vùng bị chảy máu. Hoặc có thể dùng một gạc nhỏ được tẩm Adrenaline nồng độ 1/1000 đè chặt vào chỗ chảy máu trong vài phút. Chúng ta cũng có thể dùng các thắt dây thun vùng bị chảy máu.
c. Trĩ sa.
– Đây là biến chứng thường gặp khi chích xơ búi trĩ độ 3. Hiện tượng phù và sa ra kích thích, làm cho bệnh nhân mót đi cầu liên tục. Khi đi cầu nếu bệnh nhân rặn, lúc này búi trĩ sẽ sa ra ngoài , gây chảy máu và thuyên tắc.
– Để chữa trị: chỉ cần đẩy búi trĩ vào bên trong hậu môn, cho bệnh nhân nằm nghỉ trên giường từ 24 – 48 giờ cho đến khi búi trĩ bớt sưng.
Nhiễm trùng ổ loét do chích xơ.
– Biến chứng này sẽ xảy ra khi bác sĩ chích thuốc trực tiếp vào niêm mạc hoặc chích thuốc tại một điểm quá nhiều.
– Sau khi thực hiện chích xơ hóa búi trĩ 1 tuần, bệnh nhân có thể bị loét. Ổ loét giới hạn rõ ràng, bờ cứng dễ lầm tưởng với tổn thương ung thư.
– Máu thường chảy không đáng kể nhưng cũng có khi chảy rất nhiều khiến phải truyền máu.
– Sau khoảng 3 – 6 tuần thì ổ loét sẽ lành sẹo và khi này không nên chích xơ tiếp nữa.
d. Biến chứng hiếm khác.
– Áp xe dưới niêm mạc ở chỗ chích xơ, hiện tượng này sẽ tự vỡ và tự khỏi.
-Tiểu tiện ra máy và áp xe tiền liệt tuyến do bác sĩ chích sâu quá.
Hiện nay, có rất nhiều phương pháp chữa bệnh trĩ, chua benh tri cho kết quả cao. Mỗi phương pháp sẽ có những ưu và nhược điểm riêng biệt, và mỗi phương pháp sẽ phù hợp với mỗi đối tượng bệnh nhân khác nhau. Điều quan trọng là bác sĩ và bệnh nhân sẽ chọn phương pháp nào để đạt hiệu quả cao nhất?
Theo Healthplus.vn