I. Làm thế nào để pht hiện sớm viêm gan?
Muốn sớm phát hiện viêm gan cần phải xác định rõ tiền sử bệnh lây nhiễm, biểu hiện tương ứng lâm sàng và kiểm tra ở phòng thí nghiệm.
Tiền sử bệnh lây nhiễm: Từng tiếp xúc mật thiết với người bị viêm gan trong vòng 6 tháng; từng ăn loại thức ăn hải sản có vỏ cứng nửa sống nửa chín; từng truyền qua máu, huyết tương bạch cầu, huyết người hoặc bạch cầu nhau thai; từng tiếp xúc thiếu vệ sinh; dùng kim tiêm không tiêu độc sạch; từng tiếp nhận châm cứu, xăm mình, nhổ răng, phẫu thuật. Những tình huống ấy đều có thể bị truyền nhiễm viêm gan.
Biểu hiện tương ứng trên lâm sàng: Những ngày gần đây, toàn thân mệt mỏi, ăn uống suy giảm, buồn lợm, nôn mửa, chán ăn chất béo, cụng đầy, đau vùng gan, đi tiểu như nước chè đặc, sau khi nghỉ ngơi những chứng trạng trên vẫn kéo dài không chuyển tốt mà không tìm ra nguyên nhân khác thì cần suy tính có thể nhiễm viêm gan. Nên kịp thời đến bệnh việm kiểm tra, tìm ra huyết thanh chuyển men ammoniac dâng cao thì khả năng viêm gan càng lớn. Ngoài ra cần kiểm tra thêm kháng nguyên, kháng thể của virut viêm gan để chuẩn đoán chính xác là viêm gan loại nào.
Nếu ở người bệnh xuất hiện chứng trạng rõ rệt ở đường tiêu hóa kèm theo mất sức nặng, hoàng đản dâng cao nhanh chóng, phải đi khám ngay tránh bỏ lỡ cơ hội điều trị, nguy hiểm tới tính mạng.
II. Người bị bệnh viêm gan có xuất hiện hoàng đản hay không?
Có hoàng đản không nhất định là viêm gan, cũng vậy, viêm gan không nhất định phải có hoàng đản. Viêm gan do virut phân thành hai loại có hoàng đản và không có hoàng đản, loại nói trên xuất hiện nhiều hơn khoảng 80%. Viêm gan có hoàng đản: Sau khi phát bệnh chừng một tuần thì xuất hiện hoàng đản, nước tiểu mầu sẫm như trà đặc, củng mạc và da nhiễm vàng, đởm hồng tố trong huyết tăng cao, biểu hiện trên lâm sàng thường kèm theo mệt mỏi, chán ăn, đau vùng gan. Viêm gan không hoàng đản: Trong quá trình phát bệnh không xuất hiện nhiễm vàng củng mạc và da, gan tổn hại tương đối nhẹ, chỉ có huyết thanh chueyern men ammoniac dâng cao, đởm hồng tố trong huyết không tăng cao.
III. Hoàng đản càng sâu thì bệnh tình càng nặng không?
Hoàng đản không thể phản ánh hoàn toàn bệnh tình nặng nhẹ, cũng không phải hoàng đản càng sâu thì bệnh tình càng nặng. Nếu viêm gan cấp tính, hoàng đản ở mức độ sâu, củng mạc và gan nhiễm vàng nhưng chứng trạng toàn thân như mệt mỏi, khó chịu và chứng trạng đường tiêu hóa tương đối nhẹ, gan không có nhỏ lại, nguồn men đông máu hoạt động cơ bản ở phạm vi bình thường, dự đoán về sau chuyền tốt. Hoàng đản sâu khi viêm gan do nước mật bị ứ, thời gian kéo dài mà da ở toàn thân bị ngứa, mầu phân biến nhạt hoặc mầu tro nhưng chứng trạng đường tiêu hóa nhẹ, dự đoán về sau sẽ tốt.
Nhưng nếu như hoàng đản nhanh chóng tăng sâu, xuất hiện hoàng đản ở mức độ sâu mà chứng trạng ở đường tiêu hóa lại nặng. Toàn thân mệt mỏi rã rời, có khuynh hướng xuất huyết, da, niêm mạc hoặc ở vị trí chính xuất hiện đốm máu, ban đỏ và xuất hiện chứng trạng tinh thần và bệnh phúc thủy (nước ứ đầy trong bụng), mức hoạt động men nguyên đông máu hạ thấp, có thể cân nhắc là viêm gan loại nặng. Lúc này hoàng đản càng sâu chứng tỏ bệnh tình càng nặng, chuẩn đoán về sau càng xấu, hệ số tử vong càng cao.
Theo Healthplus.vn