Viêm gan hay còn gọi là viêm gan vàng da, viêm gan virus, viêm gan truyền nhiễm, viêm gan bệnh độc… là bệnh truyền nhiễm thường gặp, có hại cho sức khỏe, phạm vi lan truyền rất lớn, con đường lây nhiễm rất phức tạp, tỷ lệ phát bệnh khá cao. Một số người viêm gan cấp rất có thể chuyển thành viêm gan mạn và cũng là cơ sở phát bệnh quan trọng gây ra xơ cứng gan và ung thư gan. Lấy bệnh viêm gan B làm điển hình, theo thống kê, hiện nay trên toàn thế giới có tổng cộng khoảng 350 triệu người nhiễm virus viêm gan B, trong đó có khoảng 750 ngàn người chết do viêm gan mạn tính.
Các loại virus gây viêm gan
– Viêm gan siêu vi A, gọi tắt là viêm gan A
– Viêm gan siêu vi B, gọi tắt là viêm gan B
– Viêm gan siêu vi không A không B
– Viêm gan siêu vi C
– Viêm gan siêu vi D
– Viêm gan siêu vi E
– Viêm gan siêu vi F…
Trong đó 3 loại viêm gan A, viêm gan B, viêm gan C là thường gặp hơn cả. Người bị bệnh viêm gan thường có các triệu chứng: Ăn uống giảm sút, ăn không biết ngon, mệt mỏi, không có sức, đau vùng gan, buồn nôn, vàng da, hoặc không vàng da, nước tiểu vàng sẫm…
Nguyên nhân và triệu chứng
Đông y không có thuật ngữ viêm gan, nhưng căn cứ vào nguyên nhân và triệu chứng lâm sàng để quy nạp như sau:
– Người bệnh có triệu chứng chủ yếu là đau hông sường thì biện chứng luận trị theo chứng Hiếp thống.
– Người bệnh có triệu chứng chủ yếu là vàng da thì biện chứng luận trị theo phương pháp cổ điển về bệnh vàng da (Hoàng đản). Loại biện chứng luận trị này hiện nay vẫn được áp dụng rộng rãi trong điều trị bệnh viêm gan.
Vàng da có chứng trạng chủ yếu là: mắt vàng, tiểu tiện vàng, mặt vàng, thân thể đều vàng, đặc biệt nhất là con ngươi mắt vàng sẫm là triệu chứng đặc trưng chủ yếu. Nói chung, mắt vàng là triệu chứng đầu tiên, sau đó mới lan toàn thân.
Chững này sách Nội kinh gọi là Hoàng đản. Đời Hán. Sách Kim quỹ yếu lược đã có những phân chia bệnh Hoàng đản dựa theo 5 nguyên nhân gây bệnh, như: Hoàng đản, Cốc đản, Tửu đản, Nữ lao đản, Hắc đản. Sách Trửu hậu phương gộp chứng ra mồ hôi có màu vàng (Hoàng hãn) cùng với chứng Hắc đản, cũng gọi là Ngũ đản. Sách Chư biện nguyên hậu luận phân chi làm 12 loại. Từ đời Kim về sau, phần lớn các y gia dựa vào các chứng trạng trên lâm sàng để phân loại, ví dụ như Chu Đan Khê viết: “Chứng đản không nên phân làm 5 loại, tất cả chỉ do thấp nhiệt”. Đến đời Nguyên, La Thiên Ích căn cứ vào đặc điểm lâm sàng phân chia bệnh Hoàng đản làm Dương hoàng và Âm hoàng. Các y gia đời sau cho đến nay cũng dùng theo cách phân loại này vì có ý nghĩa chỉ đạo trong thực tiễn lâm sàng.
Theo Healthplus.vn